Đường Nguyễn Văn Linh hình thành từ vùng đầm lầy, giúp thu hút đầu tư nước ngoài, phát triển kinh tế, xã hội, thay đổi diện mạo 3.000 ha khu Nam Sài Gòn.
Năm 1988 khi làm Giám đốc Công ty Cholimex, ông Phan Chánh Dưỡng cùng nhóm nghiên cứu kinh tế (thường gọi là “nhóm thứ Sáu”) được Thành ủy TP HCM giao xây dựng đề án thu hút đầu tư nước ngoài. Sau khi chọn vị trí làm khu chế xuất Tân Thuận ở bán đảo Tân Thuận Đông, huyện Nhà Bè (nay thuộc quận 7), nhóm nhận thấy trở ngại lớn nhất để khu chế xuất phát triển là vấn đề giao thông. Nhà Bè lúc đó là vùng đầm lầy, ít dân cư, đi lại khó khăn. Tuyến đường độc đạo Nguyễn Tất Thành (từ quận 4 qua) nhỏ hẹp, khó đáp ứng khi quy mô khu chế xuất lên tới 80.000 lao động. Việc mở đường lớn, kết nối khu chế xuất với quốc lộ 1, thuận tiện giao thương, phát triển vùng được “nhóm thứ Sáu” tính tới.
Tuy nhiên đề xuất mở đường lớn vấp phải sự phản đối của nhiều sở ngành thành phố. Một số cơ quan chấp thuận làm đường, song bề rộng chỉ 18 m và xây trên tuyến Nguyễn Thị Thập (quận 7) hiện nay. Bởi nếu làm rộng 60 m, sau đó nâng lên 120 m như đề xuất thì “hơn 100 năm nữa tuyến đường cũng không đủ xe chạy, rất lãng phí”. Nhóm ông Dưỡng được đề nghị phải đưa ra số liệu chứng minh tính hiệu quả của tuyến đường.
Tranh luận không dứt, còn phía đề xuất rơi vào bế tắc vì không biết tìm đâu ra dữ liệu để thuyết phục. Với kinh nghiệm làm kinh tế lâu năm, nhóm chỉ có niềm tin chắc chắn rằng sau khi khu chế xuất hoạt động, đầu tư nước ngoài sẽ đổ vào, hàng hóa làm ra cần nhiều xe container chở đi tiêu thụ, phân phối, xuất khẩu… Ngoài ra, tuyến đường hoàn thành giúp phát triển đô thị, thu hút người dân đến sinh sống, nhu cầu giao thông tăng cao. Nhưng lúc đó ý tưởng đô thị hóa vùng đầm lầy Nhà Bè được xem là “điều không tưởng”. Bởi đây là vùng đất sình lầy, lún sâu, “thảy con trâu còn chìm”, sẽ không ai dám đến ở.